Tiếng hò reo dội vang khắp nhà thi đấu quốc gia. Hàng nghìn khán giả đứng bật dậy, cờ đỏ tung bay, ánh đèn rọi chói lòa trên tấm thảm xanh.
Hắc Thành hít sâu một hơi, mồ hôi lăn dài trên thái dương, tim đập rộn ràng trong lồng ngực. Trước mặt cậu là đối thủ cuối cùng – Kim Do-hyun, huyền thoại trẻ đến từ Hàn Quốc. Hai người đã va chạm liên tục suốt hai hiệp, từng cú đá, từng đòn phản công đều như pháo nổ.
31Please respect copyright.PENANAIkiqfIbShh
“Chỉ cần thêm một điểm nữa…” – Hắc Thành nghĩ, ánh mắt sắc như dao.
Huấn luyện viên của cậu hét lên từ ngoài sân:
31Please respect copyright.PENANAH6vTzVvMOk
> “Bình tĩnh, Thành! Đừng nóng, chọn thời điểm!”
31Please respect copyright.PENANArTVr6n83D3
31Please respect copyright.PENANAdQvwgHcivr
31Please respect copyright.PENANA5ETLopmTGX
Cậu giơ chân, bước di chuyển nhẹ như gió. Đôi chân ấy, bao năm trời, đã rèn giũa trong mồ hôi, máu và nước mắt. Cú đá xoay vòng – “Tornado Kick”, đòn sở trường, thứ đã đưa cậu đến đây, đỉnh cao của thế giới.
Do-hyun lao tới, chân trái tung lên trước, định phản công bằng cú đá vòng sau.
Khoảnh khắc ấy, Hắc Thành xoay người, bắp chân siết chặt, mũi chân quét thành một đường cong hoàn hảo trong không khí.
31Please respect copyright.PENANAiBghyshSnK
“Bộp!”
Cú va chạm vang lên như sấm. Cả khán đài nổ tung tiếng hò reo.
31Please respect copyright.PENANAb9nWq2iaU4
Điểm cộng cho Hắc Thành.
Tỷ số: 6 – 4.
Chiến thắng chỉ còn cách vài giây.
31Please respect copyright.PENANAEL31xRhsaC
Cậu lùi lại, thở gấp. Đôi mắt tràn đầy tự tin. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cậu thấy tương lai đang mở ra – tấm vé đến Olympic, ánh hào quang, và những tấm huy chương vàng đang chờ đợi.
Nhưng rồi—
31Please respect copyright.PENANAUJunU1ldmv
“Rắc!”
31Please respect copyright.PENANAOssXwOvM69
Một âm thanh khô khốc, rợn người, vang lên từ chính đầu gối phải của cậu.
Cơ thể Hắc Thành khụy xuống, cơn đau nhói buốt như xé nát từng sợi gân. Cậu cố đứng dậy, nhưng chân không còn nghe lời.
Mọi thứ quay cuồng. Trọng tài thổi còi.
Khán đài im bặt.
31Please respect copyright.PENANA6tb2THVbKM
Trong tiếng xì xào lo lắng, Hắc Thành vẫn cố gượng dậy, nắm chặt nắm đấm, gào thét trong im lặng:
31Please respect copyright.PENANA1DVD5Yt05I
> “Mình chưa xong! Mình vẫn có thể chiến đấu!”
31Please respect copyright.PENANAr1VIxr1yii
31Please respect copyright.PENANA1TU8gmFBDd
31Please respect copyright.PENANAgYSfCzyugu
Nhưng cơ thể đã phản bội cậu.
Cơn đau lan khắp người, rồi bóng tối ập đến.
31Please respect copyright.PENANACn6ZS5scz9
31Please respect copyright.PENANAHgMceeaHXc
---
31Please respect copyright.PENANAsiqp4IbntG
Khi tỉnh lại, mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi. Trần nhà trắng toát. Một chân bó bột, treo lơ lửng trên dây nẹp.
Giọng bác sĩ vang lên, lạnh lùng như bản án:
31Please respect copyright.PENANAqs24257jgs
> “Dây chằng chéo trước và sau đều đứt hoàn toàn. Với mức độ tổn thương này... cậu không thể thi đấu được nữa.”
31Please respect copyright.PENANA4BWE8DLugC
31Please respect copyright.PENANA8TBXRtbASr
31Please respect copyright.PENANA7Y01j2DT0E
Bốn từ “không thể thi đấu” cứ lặp lại trong đầu như một bản nhạc chết chóc.
Hắc Thành im lặng. Cậu nhìn trần nhà, đôi mắt vô hồn. Bên ngoài, báo chí đang rầm rộ. Người ta thương hại, kẻ khác tiếc nuối. Nhưng không ai hiểu được cơn trống rỗng đang nuốt chửng trong tim cậu.
31Please respect copyright.PENANAtlBAMSIz0l
31Please respect copyright.PENANAY6zNm90ORT
---
31Please respect copyright.PENANAUmrxtsxbbr
Những tháng sau đó, Hắc Thành biến mất khỏi truyền thông.
Cậu từ chối phỏng vấn, cắt liên lạc với đồng đội.
Ban ngày, cậu lang thang trong căn hộ chật hẹp; ban đêm, say khướt trong quán rượu ven đường.
Mỗi lần nghe tiếng hò reo trên TV, cậu lại ném chai bia vỡ tan tành.
31Please respect copyright.PENANADzC7XC4MLY
> “Tất cả… đều kết thúc rồi.”
31Please respect copyright.PENANAhhVCUzSvp9
31Please respect copyright.PENANAYgzAyOpnHP
31Please respect copyright.PENANAv6CuAtOAUh
Trời đổ mưa. Thành loạng choạng bước ra đường, chiếc áo khoác ướt đẫm.
Đèn xe rọi sáng trong màn nước. Một tiếng còi vang lên.
Rồi—
“Ầm!!!”
31Please respect copyright.PENANAZvSwT9tnDg
Tất cả tối sầm lại.
Không còn đau, không còn hơi thở, chỉ còn một cảm giác nhẹ bẫng, như rơi vào hư không.
31Please respect copyright.PENANAPfjAhzxXD2
31Please respect copyright.PENANADXbowzErSp
---
31Please respect copyright.PENANAY6Vuok0fSD
Ánh sáng.
Hắc Thành mở mắt. Một bầu trời lạ, trong xanh, rộng vô tận. Mùi cỏ non và đất ẩm phảng phất trong gió.
Cậu bật dậy – và sững sờ.
31Please respect copyright.PENANACGZEO3sH3Z
Cơ thể này... khác.
Bắp chân rắn chắc, đôi tay săn lại, hơi thở khoan khoái lạ thường.
Đôi chân từng bị tuyên án “tàn phế” giờ đã linh hoạt đến mức cậu có thể đứng lên, bật nhảy, xoay người giữa không trung mà không chút đau đớn.
31Please respect copyright.PENANAQF7ikKaQDs
> “Đây là… đâu?”
31Please respect copyright.PENANAVFdrJ8Nu1z
31Please respect copyright.PENANA5vDlDOy0Bt
31Please respect copyright.PENANAfRxFYk1tPQ
Xa xa, giữa cánh đồng, một đoàn người cưỡi ngựa đang đi qua. Họ mặc áo giáp sắt, tay cầm giáo, một vài người còn mang theo quyển trụ phát sáng. Trên ngực họ khắc biểu tượng hình rồng.
31Please respect copyright.PENANAENuu3z8Cv2
Một người nhìn thấy cậu, hét lớn bằng thứ ngôn ngữ lạ tai:
31Please respect copyright.PENANAu8BEISvH0F
> “Thằng kia! Mặc đồ gì kỳ quái thế! Là dân làng phía Bắc à?”
31Please respect copyright.PENANAZA5Ivpz5NB
31Please respect copyright.PENANAMxTfiOZxnE
31Please respect copyright.PENANA9WzIa49iaZ
Hắc Thành chưa kịp đáp, bản năng chiến đấu trỗi dậy.
Cú đá phản xạ – chuẩn xác, mạnh mẽ, và đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
Tên lính đầu tiên ngã gục.
31Please respect copyright.PENANAJ53PNAEF6B
Cậu nhìn đôi chân mình – run run, rồi khẽ cười.
31Please respect copyright.PENANAoxdEKTu08E
> “Là thật... đôi chân này... đã trở lại.”
31Please respect copyright.PENANAbZV0039xoL
31Please respect copyright.PENANAqTCM503ki1
31Please respect copyright.PENANAs8xl6vJiA9
Trời xanh rộng lớn, gió thổi qua tóc.
Một thế giới mới, một cơ thể mới.
Và một võ sĩ, vừa tái sinh từ cơn tuyệt vọng, sẵn sàng bắt đầu lại tất cả.
ns216.73.216.13da2


